Thứ Hai, 6 tháng 8, 2012

CƠM VÀ PHỞ

   
CƠM VÀ PHỞ (Sưu tầm)

Cơm khoe cơm nhất trên đời
Phở rằng phở cũng tuyệt vời đấy nha
Cơm là từ gạo mà ra
Phở cũng từ gạo nhưng mà ngon hơn
Cơm nhờ hương gạo mà thơm
Phở thêm nguyên liệu nên thơm đủ mùi
Cơm ăn no bụng là thôi
Phở vừa no lại muốn đòi ăn thêm
Cơm ăn hàng bữa nên quen
Phở thì thỉnh thoảng nên thèm...đương nhiên
Cơm ngon chẳng phải mất tiền
Phở không ngon vẫn mất tiền để mua
Cơm bình dân dãi dầm mưa
Phở thì trang trí dễ lừa măt ai
Cơm ăn thì chẳng sợ ai
Phở ăn lại sợ đi ngoài có khi
Cơm quen ăn chẳng ngại gì
Phở ăn dăm bữa tức thì ngán thôi
Phụ cơm xin chớ người ơi
Cho dù thua phở suốt đời an tâm.

Cơm người là phở của ta
Cơm ta lại hóa thành ra phở người
Chán cơm, thèm phở đó thôi
Có ai ăn phở suốt đời được đâu
Khi nào ta thấy buồn rầu
Bỏ cơm, ăn phở đõ sầu lòng ta
Chán phở ta lại về nhà
Món ăn truyền thống vẫn là ăn cơm.

Vợ mình tuy xấu, tuy già
Với thằng hàng xóm vẫn là gái tơ.

Vợ là cơm nguội nhà ta
Nhưng là đặc sản của cha láng giềng.

Vợ là cửa chính nhà ta,
Nhưng là cửa sổ của cha láng giềng

Bồ là phở nóng tuyệt vời

Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu
Bồ là nơi tỏ tình yêu
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình
Bồ là rượu ngọt trong bình
Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo
Nhìn bồ đôi mắt trong veo
Nhìn vợ thì cứ nheo nheo, gườm gườm.

Bồ là lều, vợ là nhà

Gió to lều sụp mái nhà còn kia.

Với chồng em chỉ là cà
Với thằng hàng xóm em là nhân sâm.

Ở nhà thì chết lâm sàng
Vừa sang hàng xóm là chàng hồi sinh
Nhanh như chớp, cứng như đinh
Cứ sang hàng xóm là mình...Ok.

Đàn ông thường thích ăn quà
Nhưng mà vẫn phải về nhà ăn cơm
Ăn cơm như thể nhai rơm
Cho nên lại phải bỏ cơm ăn quà.

Từ xưa cho chí đến nay

Chồng luôn là một thợ cày tinh vi
Ở nhà "Cày" hỏng bất kỳ
Khi sang hàng xóm "Cày" phi ầm ầm.

Ở nhà thì chết lâm sàng

Khi sang hàng xóm rộn ràng lời ca
Ở nhà như cái thây ma
Khi sang hàng xóm hóa ra vòi ...rồng.

Bồ là cô gái qua đường

Vợ thì gần gũi yêu thương vô vàn
Bồ thì nũng nịu phàn nàn
Vợ lo nhà cửa gian nan vô cùng
Bồ hay mơ mộng mông lung
Vợ thì thực tế vô cùng đáng yêu
Bồ luôn đòi hỏi đủ điều
Vợ lo cơm sáng, cơm chiều quanh năm
Bồ chỉ lo chuyên ăn nằm
Vợ thì chịu khó quanh năm mới tài
Bồ nào nghĩ đến tương lai
Vợ luôn tính toán lâu dài mai sau
Bồ thì chưng diện muôn màu
Vợ thì giản dị sang giàu mặc ai
Bồ luôn đòi hỏi ăn, xài
Vợ thì vun vén một, hai, ba đồng
Bồ như chim hót trong lồng
Vợ thì thu vén cho chồng, cho con
Bồ là con gái còn son
Vợ thì bận rộn chồng con tối ngày
Bồ như một chút men say
Vợ đầy thương nhớ ngất ngây tình nồng
Bồ thơm như một đóa hồng
Vợ là cả một cánh đồng ngát hương
Bồ thường giả dối yêu đương
Vợ thì chung thủy cuối đường có nhau
Bồ đâu chịu được nỗi sầu
Vợ luôn che dấu nỗi đau trong lòng
Bồ là chỗ tựa đêm đông
Vợ là hơi ấm tình nồng quanh năm
Bồ không một chút ân cần
Vợ thường lo lắng phân trần đúng, sai
Bồ không cần biết đến ai
Vợ lo nội, ngoại, những ai sinh thành
Bồ như trái chín trên cành
Vợ mang hạnh phúc, an lành, ấm êm
Bồ là kẻ muốn moi tiền
Vợ hiền lại đẹp là Tiên giáng trần.

1 nhận xét: