Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012

TRÁCH ANH

                                                 
                                            TRÁCH ANH
                                                                                      Nhật Tiến

 

Chờ anh mòn mỏi cả tuần
Anh về tưởng được đôi phần thảnh thơi
Vừa về anh đã đi chơi
Nào ông hàng xóm chào mời rượu, bia
Nào là hôm kỉa, hôm kia
Bạn anh "trúng quả" được chia cổ phần
Nào là cưới cháu bạn thân
Nào là sinh nhật tròn tuần cháu trai...
Ở nhà em đợi anh hoài
Cơm, canh nguội hết, con nài đòi ăn
Cả tuần mới gặp được anh
Nỡ nào lại để anh ăn một mình
Ngồi chờ nghĩ ngợi linh tinh
Trách cho cái kiếp số mình hẩm hiu
Lấy chồng tưởng được thương yêu
Nào ngờ vẫn cứ sớm chiều cô đơn
Làm về đi chợ, nấu cơm
Chăm con, giặt giũ đã hơn chín giờ
Quạt điện thì cháy "mô tơ"
Đồng hồ lại hỏng hẹn giờ đã lâu
Vòi nước tắc tận nơi đâu
Cả ngày giỏ được vài gầu nước đen
Tưởng về anh sửa giúp em
Nào ngờ anh quí bạn men hơn mình
Nửa đêm gõ cửa thình thình
Cái xe anh vứt chình ình ngoài hiên
Vào nhà anh ói mửa liền
Lè nhè anh gọi : " Vợ hiền yêu ơi !
Chanh đường em để đâu rồi
Pha ngay một cốc kịp thời giúp anh"
Em nôn mật đỏ, mật xanh
Chỉ vì cái món cơm, canh anh nhè
Con Cún nằm ở đầu hè
Cũng nôn, cũng mửa còn tè... ra hiên
Chót mang hai tiếng "Vợ hiền"
Nên đành nhẫn nhục suốt đêm nằm chờ
Trời vừa mới sớm tinh mơ
Bạn anh đã gọi đang chờ đi ngay
Anh đi chưa tỉnh cơn say
Để em sốt ruột cả ngày ngóng trông
Cũng mang tiếng gái có chồng
Mà sao vẫn phải nằm không một mình ?

                                      
                                    Hà Nội, tháng 04 năm 2009.



         PHẢI ĐỔI BÀ THÔI !

                                      Sưu tầm

 bài thơ, bà, facebook, gây sốt

Bà ngoại em vẫn chưa già
Chiều chiều bà cưỡi xe ga ra đường
Mắt bà vẫn rất tinh tường
Tóc nhuộm ánh tím soi gương mỗi ngày
Nhưng Bà em vẫn rất hay
Bà chăm con cháu luôn tay luôn mồm
Công việc bà vẫn ôm đồm
Chăm lo con cháu sớm hôm không nề
 

Hôm nay cô giáo ra đề
Bắt em phải tả viết về Bà em
Em tả giống hệt bên trên
Cô bắt viết lại - mắng thêm em rằng:
Đã Bà là phải rụng răng
Tóc phải bạc trắng như trăng trên trời
Bà cũng không được ăn chơi
Vì mắt phải kém và môi nhai trầu
Đã Bà là phải ngồi khâu
Không được ngồi hát Ka - Râu - Ô - Kề
Nhất là không được ghi đề
Tuyệt đối không được phóng xe ào ào

 
Em nghe chẳng hiểu thế nào
Em phải hỏi mẹ xem sao vụ này
Tả sai thì lại không hay
Tả đúng thì lại có ngày ăn roi
Kiểu này phải bảo mẹ thôi
Hay đổi Bà khác đúng lời của cô???”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét