Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012

NGÀY XƯA VÀ BÂY GIỜ

                          
 

NGÀY XƯA...BÂY GIỜ 1
Nhật Tiến sưu tầm, bổ sung và chỉnh sửa

Nửa già thế kỷ dãi dầu
Cái thời oanh liệt còn đâu nữa mà
Ngày xưa súng ống sáng lòa
Bây giờ chẳng khác quả cà mốc meo
Ngày xưa sung sức thì nghèo
Bây giờ rủng rỉnh thì teo mất rồi
Ngày xưa lớn khỏe hơn chồi
Bây giờ nó có đàn hồi đếch đâu
Ngày xưa hùng hục như trâu
Bây giờ èo ọt như tàu lá khoai
Ngày xưa chinh chiến dẻo dai
Bây giờ nửa cuộc mệt nhoài đứt hơi
Ngày xưa chiến tích để đời
Bây giờ chiến bại nhớ thời ngày xưa
Ngày xưa bất kể sớm, trưa
Bây giờ thỉnh thoảng lưa thưa gọi là
Ngày xưa như lá, như hoa
Bây giờ ủ rũ như gà trống toi
Bây giờ pháo đã tịt ngòi
Gia tài còn lại 1 vòi nước trong
Ngày xưa như sắt như đồng
Như đinh đóng cột, như rồng phun mưa
Bây giờ như cải muối dưa
Mười thang Minh Mạng vẫn chưa ngỏng đầu
Ngày xưa giỏi đánh luồn sâu
Bây giờ thấy địch lắc đầu đứng trông
Ngày xưa vợ ngóng, bồ mong
Bây giờ vợ nguýt, bồ cong cớm lườm
Ngày xưa đấu sỹ ngoan cường
Bây giờ ngã ngựa thành phường bỏ đi
Ngày xưa lên ngựa là phi
Bây giờ nước kiệu cố đi gọi là
Mai sau về với ông bà
Nấp sau nải chuối ngắm gà khỏa thân.

Một chút thể diện:
Ấy là chuyện kể trong nhà
Còn sang hàng xóm vẫn là ngày xưa.

Hà Nội tháng 11 năm 2009

NGÀY XƯA...BÂY GIỜ 2 
Nhật Tiến sưu tầm, bổ sung và chỉnh sửa

Nửa già thế kỷ dãi dầu
Cái thời xuân sắc còn đâu nữa mà
Ngày xưa nhông xích sáng lòa
Bây giờ xích rão, nhông doa lại rồi
Ngày xưa mái tóc buông lơi
Bây giờ sợi bạc, sợi rơi khắp nhà
Ngày xưa mũm mĩm, nõn nà
chưa khoan dầu đã chảy ra ào ào
Bây giờ khoan mãi chẳng vào
Hết dầu, sạch nhớt khác nào giếng khô
Ngày xưa hào phóng vô tư
Bây giờ chỉ thích khư khư giữ tiền
Ngày xưa lộng lẫy như Tiên
Bây giờ lạch bạch vịt xiêm, vịt bầu
Ngày xưa chúm chím núm cau
Bây giờ lủng lẳng như bầu trên cây
Ngày xưa nhựa sống căng đầy
Bây giờ vắt mãi cả ngày vẫn không
Ngày xưa thắt đáy lưng ong
Bây giờ vòng bụng, vòng mông phẳng lờ
Ngày xưa rậm rạp cỏ mơ
Bây giờ thưa cứng tựa hồ rễ tre
Ngày xưa ăn nói dễ nghe
Bây giờ nhấm nhẳn chua lè khó ưa
Ngày xưa thích được mây mưa
Bây giờ hạn hán hết ưa tù tì
Ngày xưa đâu cũng theo đi
Bây giờ chỉ thích nằm ì xem phim
Ngày xưa cần mẫn nuôi chim
Bây giờ chim đói tự tìm mà ăn
Ngày xưa thích ngắm khỏa thân
Bây giờ chẳng dám kéo quần dưới mông
Ngày xưa săm lốp căng phồng
Bây giờ lốp xẹp, săm không còn hình
Ngày xưa trông thật là xinh
Môi tươi, mắt thắm thân hình mảnh mai
Bây giờ sao chẳng giống ai
Mông to, bụng sệ, dáng oai sỹ điều
Ngày xưa thục nữ yêu kiều
Bây giờ sinh bệnh nói nhiều, nói dai
Ước gì cho đến ngày mai
Trời thương trả lại hình hài ngày xưa.

Hà Nội tháng 12 năm 2011

1 nhận xét:

  1. trăm năm trong cõi người ta
    sinh, lão, bệnh, tử ắt là đúng thay!

    Trả lờiXóa